Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

  

  LỜI TỰA


“  Một vì sao lấp lánh về trong đêm tối vắng , thầy đã thắp sáng cho tôi bao ước mơ. Dìu  đôi chân bỡ ngỡ, hòa trong tim nắng ấm, thầy chắp cách để cho tôi bay vào đời.”
Chắc hẳn trong cuộc đời mỗi người ai cũng có những người thầy, người cô như thế !. những con người luôn giành tất cả  mọi yêu thương cho đứa học trò của mình.  Thầy cô là người giáo dục chúng em bằng tình thương và trách nhiệm cao cả, là người cho chúng em những tri thức chọn lọc quí giá nhất.  Quan trọng hơn thế, thầy giáo, cô giáo không chỉ dạy chữ mà còn dạy cho chúng em cách sống, cách làm người.
                                     Đồi cao thắm sắc Ti-gôn
                            Trồng hoa thầy đã trồng luôn cả người.
Đặc biệt thầy cô đã chăm lo, quan tâm rất nhiều đến sự tiến bộ của chúng em, vui sướng trước những thành tích, trước sự trưởng thành của chúng em và luôn nhắc nhở khi chúng em phạm sai lầm. Từ cái nôi nhà trường, chúng em đã gắn bó, trưởng thành trong sự yêu thương, nâng đỡ của thầy cô. Tình cảm đó là hành trang cho chúng em bước vào đời. Và chúng em luôn thầm cảm ơn!
Trong không khí tưng bừng của ngày nhà giáo Việt Nam 20 – 11 năm nay, tập thể lớp 12C7 chúng em xin kính chúc các thầy cô mạnh khỏe, hạnh phúc và luôn thành công trong sự nghiệp trồng người của mình.


Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

hình phạt cho những kẻ bỏ giở

NHỮNG TRÒ NHẤT QUỶ NHÌ MA CỦA HỌC TRÒ


NHỮNG TRÒ NHẤT QUỶ NHÌ MA CỦA HỌC TRÒ 







LỜI NHẮC NHỞ

             Đó là chuyện của cô giáo nó. Quay trở lại với nó. Nó đọc lại lời nhận xét của cô về nó. Nó ngẩn ngơ rồi thẩn thơ suy nghĩ về những dòng chữ đỏ xuất hiện trên tờ giấy trắng ấy. Như thấm trong suy nghĩ nó. Đột nhiên nó nghĩ về cô, cô giáo chủ nhiệm của nó. Đây là lần đầu tiên nó ngẩn người để nghĩ đến người khác ngoài những suy nghĩ về cuộc sống gia đình, về những lời cãi vả của ba mẹ, về cuộc sống hiện tại của nó. Nó nhìn thẳng vào tờ giấy suy nghĩ mông lung về cô nó. Dường như có quá nhiều điều để nghĩ về cô nó mà nó không biết bắt đầu từ đâu. Nó cố gắng nhớ đến mặt của cô nó. Khó chịu, châu mày, trong miệng luôn chỉ trích lớp. Có một thời gian nó cũng ghét cái mặt ấy lắm-nó cũng giống lũ con trai nghịch ngợm kia. Thế rồi nó lại đọc những lời nhận xét ấy. Lớp nó không phải là yếu toàn diện mà trong lớp nó có nhiều đứa học giỏi, thông minh lắm. Nó không nổi trội như mấy đứa đó nhưng cũng không nghịch ngợm, quậy phá như mấy thèn kia. Có đều, nó học được mà tính nó trầm quá, ít tiếp xúc nói chuyện với bạn bè. Lòng tự trọng của nó cao lắm, tính cá nhân cũng vậy. Nên nó thường hay bất đồng với lớp. Chính nó nhận ra và hiều rõ được điều này.              Đọc lời nhận xét của cô giáo nó nhếch cười:
               - Thế ra cô mình cũng quan tâm đến mình chứ nhỉ ? Biết hết luôn đấy.Thế mà mình không biết cô tâm lý đến vậy.
              Và như vậy theo suy nghĩ hình ảnh cô nó lại hiện hữu trong nó. Hình ảnh cô nó tận tụy chỉ bài cho mấy đứa. Nhìn sao cô nó đẹp lạ lùng đến vậy.nó cũng không biết nữa. Lúc cô nó khuyên bạn của nó quên đi chuyện cũ. Rồi nét mặt đượm buồn của cô nó khi phải đuổi thằng bạn lớp nó ra khỏi lớp. Bỗng nó chuyển suy nghĩ, nó nghĩ đến cái lớp của nó. Giờ sao nó mới thấy lớp nó đáng trách quá vậy và cả nó nữa. Cô nó đã nhiều lần dùng lời lẽ hơi nặng để chỉ trích chúng nó. Thật, nó ghét điều đó. Nhưng nó cũng hiểu được cô nó chẳng được mạnh mẽ như vẻ về ngoài với lời nói và hành động. Trước đây, nó cứ tưởng cô nó mạnh mẽ thật, không giống như cô chủ nhiệm cũ của chúng nó – người đã khóc nhiều lần với lớp nó. Nó chưa từng thấy cô khóc, duy chỉ có một lần nó thấy đôi mắt cô hoe đỏ. Cô nó có phải là người như vậy ?
Trong bóng đêm im lặng. Ngoài kia người ta đã tát đèn đi ngủ. Chỉ có một mình nó ngồi dưới ánh đèn bên cửa sổ. Không khí yên tĩnh khiến nó nghĩ đến cô nó nhiều hơn. Nó chẳng quan tâm ai nói, nhưng nó biết được cô nó muốn điều gì cho lớp. Tụi bạn xầm xì về cô chủ nhiệm. Vô tình nó nghe được. Nó hiểu cô nó hơn:
               - Ờ thì ra cô quan tâm nhiều tới lớp chứ nhỉ? Sao lúc nào cô cũng hỏi thăm vài đứa tình hình trong lớp hết vậy ?
             Thế rồi, nó thấy ở cô nó có khao khát tìm hiểu về lớp, khao khát được hiểu về lớp nhiều hơn. Không giống như lời lớp nó nghĩ về cô trước đây.
             Nét mặt nó thay đổi hẳn chứa đựng một cái gì đó đầy hứa hẹn. Nó nghĩ rồi nó phải thay đổi. Nó phải sống với chính mình, sống với cuộc sống hiện tại. Ngày mai đến lớp nó phải tập hòa đồng với bạn bè, nó phải năng động. Nó phải thay đổi...thay đổi vì cô nó. Nó không thể hờ hững mai như vậy. Nó phải nói cho lớp nó nghe – mấy thèn quậy biết về cô nó như thế nào. Càng nghĩ, càng quyết tâm nó càng thấy yêu thương cô nó hơn – người làm tất cả vì chúng nó.
             Nó ngồi ngẩn ngơ nhận ra cái sai lầm của mình và tình yêu của cô nó đối với lớp. Dường như con tim nhỏ vé của cô nó giờ đây ngập tràn yêu thương, không còn văng vẳng những tiếng cãi vã của bố mẹ, những lời chỉ trích của cô giáo về lớp. Cuộc sống giờ ý nghĩa với nó biết mấy.
             Nó bỗng giật mình, giờ nó mới nhận ra nó dành thời gian quá nhiều để nghĩ về cô nó. Nó không hiểu tại sao lại như vậy. Nó không nghĩ điều gì nữa nhưng khuôn mặt nó tươi hẳn lên và đầy quyết tâm. Nó quyết tâm vào việc gì? Chắc ai cũng sẽ hiểu.
             Đồng hồ chỉ hơn 12 giờ đêm. Người ta vẫn thấy ánh điện nhà nó còn sáng, thấy hình ảnh nó ngồi học bài trên cửa sổ giữa đêm khuya vắng lặng thanh tĩnh.Nó không may mắn, sinh ra trong một gia đình nghèo khó, cha mẹ lại hay cải vả nhau. Hai điều đó khiến cho đứa trẻ như nó lớn lên trong môi trường không được đầy đủ cũng chẳng có gì hạnh phúc. Tính nó ngang bướng chẳng quan tâm tới ai, điều gì, và cũng chẳng quan tâm những gì về nó. Nó như trơ ra với mọi người từ cả bố mẹ và bạn bè, thầy cô giáo. Cuộc sống như thế lặng lẽ trôi qua.
 Đồng hồ chỉ 10 giờ đúng. Trời đã bắt đầu khuya đi vào bóng đêm cũng như trong suy nghĩ của nó về cuộc sống của chính mình. Nó đang học lớp 12 – năm học cuối cấp để chuẩn bị cho kì thi quốc gia sắp tới. đã hơn 10 giờ nó mới lục tìm thời khóa biểu và lấy sách vở học bài. Ngồi trong bàn học dường như nó rất tập trung cho bài học của mình. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, chau mày ngậm bút rồi lại tiếp tục cắm cuối viết. Đêm nào cũng vậy trong cái tối im lìm, tĩnh lặng của vùng quê nghèo người ta vẫn thấy ánh đèn nhà nó đến 1,2 giờ sáng mới tắt. giờ học của nó. Hôm nay cũng như mọi ngày. Hơn 10 giờ nó soạn sách vở ra học. Nó lẩm nhẩm trong miệng “Toán, anh, sinh, GDCD” ngày nào cũng toán và toán. Nó cầm quyển sách toán thả bịch xuống bàn. Tờ giấy ở đâu rơi ra khỏi sách và rơi xuống đất trúng chân nó. Nó dừng việc soạn vở, chùn gối nhặt lên tay tờ giấy vừa mới rớt. Nó lằm bằm “ Cái gì đây nữa ?” Thế rồi nó mở ra đọc….
Đọc và đọc, giờ nó mới nhận ra đây là tờ giấy mà cô giáo chủ nhiệm đưa cho nó. Tờ giấy mà hôm trước nó nộp, giờ cô trả lợi với những lời nhắc nhở bằng mực đỏ nghi trong lời nhận xét giáo viên. Nó đọc thầm :
 Cần năng động trong công việc học tập. Biết sống và suy nghĩ cho tập thể lớp, phải biết lắng nghe, đừng quá cá nhân. Hòa đồng với bạn bè là một cách để vơi đi suy nghĩ về cuộc sống gia đình mình lẫn bản thân. Hiểu những điều này em nhé! Cố gắng thực hiện!
Đó là điều mà cô giáo chủ nhiệm phê trong tờ giấy của nó. Cô nó chủ nhiệm lớp nó đã được 2 năm rồi, từ năm lớp 11 đến năm 12 luôn. Nói về lớp nó, một lớp được coi là “cá biệt” của trường với những thằng học sinh nghịch ngợm, bày đủ chiêu trờ để quậy phá lớp. Hơn nữa, lớp nó lại có thành tích học tập không cao, tuần nào tháng nào cũng đứng hạng cuối trong thi đua của trường. điều đó ảnh hưởng đến cô giáo chủ nhiệm của lớp nó rất nhiều. Cô nó ở xa trường cách đến vài chục cây số cộng với số tiết ít ỏi nên việc quản lý lớp gặp nhiều khó khăn,có khi không đủ thời gian để theo dõi, quan tâm đến lớp. Cô nó nhờ ban cán sự lớp quản lý, báo cáo dùm. Thế nhưng, những đứa đứng đầu lớp cũng ít khi nào hợp tác cả, bao che là điều diễn ra thường xuyên. Bởi lẽ trong chúng nó khó xử giữa mối quan hệ bạn bè và cô giáo. Báo cáo hành vi vi phạm của bọn kia thì sẽ bị chúng nó ghét mà làm ngược lại thì trái với lương tâm. Quy định của trường là mỗi lớp chỉ được 1 tiết sinh hoạt để phổ biến nội dung học tập, các hoạt động của trường. Lớp nó quậy, lì lắm, làm sao cô nó vui, phấn khởi cho được. Mỗi tiết học lớp nó ít thấy cô nó cười, đùa giỡn với lớp. Thay vào đó khuôn mặt nhăn nhó cộng với những lời chê trách, những hình phạt. Một trong chúng nó ghét cô nó lắm, vì lúc nào cũng nét mặt buồn bã, vô hồn đến lớp. Nhưng chúng thử nghĩ lại ai là người khiến cô giáo trẻ của nó như vậy? Chúng nó nghĩ sao? Chắc chúng nó không biết điều này. Cô nó chủ nhiệm đồng thời cũng nhận trách nhiệm dạy môn toán lớp nó. Toán khó nhưng chúng nó lại không học, bỏ bê, cứ đắm mình trong những trò nghịch, trong những giờ “ngủ say” với cái điện thoại. Chúng nó đáng trách thật. Cô nó dành tâm huyết cho lớp nó lắm. Khi mới bắt đầu năm học, lớp nó bị nhà trường chỉ trích, cô nó dám đứng ra để bảo vệ cho lớp mình. Học sinh lớp nó bị đuổi học , cô nó cũng là người cho nó cơ hội để làm lại từ đầu. Cô nó lúc nào cũng trầm lắng, suy tư. Thấy thế vài thằng lớp nó lại tỏ thải độ khó chịu với vẻ mặt đó, cứ xem cô nó như là người ám ảnh cuộc đời chúng nó, kìm hãm sự tự do của chúng. Thế mà chúng nó biết đâu cô nó làm cho chúng nó tất cả được bao nhiêu.

Vè lớp 12c7

Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè làm báo
Nhân ngày nhà giáo
Chúng em xin làm
Bài vè của lớp
Các bạn c7,
Xin hãy lắng nghe
Cùng bài vè nhé
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè lớp học
Chủ nhiệm tụi nhóc
Cô Hạnh kính yêu
Tính hay nói nhiều
Vì đàn em nhỏ
Chịu thương chịu khó
Thao thức đêm ngày
Mong sao các em
Học hành cố gắng
Để mang chiến thắng
Vẻ vang cho trường
Ngoài cô còn có
Lớp trưởng dễ thương
Là chị Thảo Trương
Thông minh không kém
Làm nhiều viec lớn
Giúp ích cho trường
Tính hay bất thường
Lớp phó Tấn Vũ
Khuôn mặt ủ rũ
Mà vẫn đẹp trai
Nhưng không viết bài
Vì hay nới chuyện
Tính hay làm duyên
Chị Tình văn thể
Lúc nào cũng để
Máy ảnh trước mình
Chụp hình tự sướng
Khuôn mặt đáng thương
Lớp phó lao động
Là bác Ngọc vinh
Nói chuyện linh tinh
Nhưng rất thật thà
Vì công viêc lớp
Đứng đầu tổ 1
Là cô Cẩm Huyền
Thường xuyên làm phiên
Công việc người khác
Tính hay nhút nhát
Siêu mẫu Hồng Giang
Tính cách hơi ngang
Là chú Ngọc Thành
Hay nói lanh chanh
Ái Việt cô ấy
Ngồi học loai hoay
Quốc Vương siêu quẹo
Tính hay chọc ghẹo
Là chú Vỹ Cao
Nói chuyện tào lao
Thúy Kiều bé nhỏ
Nói này nói nọ
Lệ Hằng cùng thôn
Tính cách ôn tồn
Cô Vi triều mến
Thân hình ngọn nến
Là thím Thu Dung
Kế tiếp tổ hai
Mai Nhung là đó
Tính cách siêng năng
Đẻ lo việc học
Thường xuyên chăm học
Nên đạt giải cao
Hay nói ồn ào
Anh Hùng cú cọ
Chịu thương chịu khó
Bé đen Minh Kiều
Tính hay làm liều
Văn Viễn mảnh mai
Khuôn mặt dã nai
Bác Hưng trưng diện
Ai nói tùy tiện
Thành Trình xinh tươi
Miệng cười cả ngày
Nguyễn Tâm vui tính
Làm việc chân chính
Bác Phong tổ hai
Kế tiếp tổ ba
Là dượng Tâm Từ
Hay nằm ngủ khì
Và bấm điện thoại
Cái miệng choa choa
Là anh Thịnh vịt
Dánh người thanh lịch
Thu thuyền ít nói
Hay thích soi mói
Cô Diệu dễ thương
Tự xưng Thủ tướng
Thím Châu nhà mình
Đầu óc linh tinh
Nhất Thiên đen tối
Lúc nào cũng chối
Phạm Thảo kiêu sa
Thường bị cô la
Định Văn là nhất
Tính tình bất cẩn
Chỉ có Hồng Như
Tiếp theo tổ bốn
Là bạn Luận béo
Làm việc khéo léo
Và rất siêng năng
Sở thích ngồi ăn
Luận là vô đối
Ăn mặc lôi thôi
Mỹ Quyên một tạ
Vui tính, hay la
Trần Tâm là đó
Miệng hay nhăn nhó
Chỉ có Ngọc Hương
Lời nói khó lường
Minh huy hàng xóm
Ngồi học lom khom
Ngọc trâm tốt bụng
Hay nói chuyện chung
Sơn Lâm chúa tể
Thường hay vỗ về
Là Đồng nguyên chất
Mặt hài ngây ngất
Là chị Thi Liên
Lớp tôi vậy đó
Xin kể bạn nghe
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè của lớp
Chúng tôi chỉ có
Một bài thơ vè
Bố mươi bạn bè
Cùng nhau kính chúc
Mọi người hạnh phúc
Đặt biệt thầy cô
Nào hãy cùng hô
Nhân ngày nhà giáo
Cùng nhau làm báo
Dân tặng thầy cô
Để nhớ những ngày
Công lao dạy dỗ
Quyết tâm cùng đỗ
Đại học tương lai
Mai này sánh vai
Bạn bè quốc tế.
                   
                                                   Nguyễn Nhất Thiên

RỒI CÁC EM MỘT NGÀY SỄ LỚN

RỒI CÁC EM MỘT NGÀY SỄ LỚN


Bụi phấn xa rồi
Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai
Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn
Một mình thơ thẩn đi tìm lại
Cho dầu xa rồi vẫn nhớ thương
Này bàn ghế cũ này hàng me
Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ
Bụi phấn xa rồi gửi ....chút thương!
Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm
Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi
Cuộc đời cũng tựa như trang sách
Thư viện mênh mông nhớ mặt trời
Nước mắt bây giờ để nhớ ai?
Buồn cho năm tháng hững hờ xa
Tìm đau hình bóng còn vương lại?
Như còn đau đay tiếng giảng bài
Từng trang giáo án vẫn còn nguyên
Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi ,chẳng thể quên

                                                          Thùy Vy



CÔ GIÁO CỦA TÔI


CÔ GIÁO CỦA TÔI


       Tháng 11 lại ùa về với bao cảm xúc hân hoan,khó tả trong lòng mỗi người. Cảm xúc về mái trường thầy cô và bè bạn.Sáng nay thật bất chợt tôi nghe một bài hát,bài hát với giai điệu và ca  tha thiết chân tình giàu hình ảnh như một câu chuyện kể “vẫn nhớ những khi trời mưa rơi, vẫn chiếc áo đó vá sờn đôi vai , thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ “,ngỡ như đó là một tiếng vọng về từ nơi nào đó xa lắm ,tôi đã lắng nghe bài hát ấy với một chút cảm xúc lạ, một chút tò mò. Trong tiết trời xe lạnh của mùa thu,lời bài hát gợi cho tôi nghĩ đén những người thầy ,những cô giáo ngày xưa của mình, những người nghiêm khắc ,những người dịu hiền, những người tôi thoáng gặp lại . chắc hẳn suốt những năm tháng cắp sách đến trường ,ai trong chúng ta cũng có những người thầy, người cô như thế, những người đã để lại cho ta nhiều bài học hay vay ý nghĩa,. Đới với tôi , có lẽ người làm tôi nhớ nhất là cô giáo chủ nhiệm năm lớp 10
      Thời gian trôi qua nhanh thật ,thấm thoát đã hơn hai năm kể từ khi tôi bắt đàu học tập dưới mái trường THPTBagia ,nơi qui tụ rất nhiều quí thầy cô yêu nghề , tâm huyết với nghề . nhớ những ngày đầu khi mới đặt chân vào trường tôi đã bỡ ngỡ và hồi hộp nhiều lắm .Nhưng rồi  cái gì đang thúc giục,tôi nhanh chóng bước vào lớp học 10A7 đó là nơi mà tôi sẽ gắn bó trong ba năm học phổ thông của mình. Và cũng chính ngày hôm ấy tôi cũng đã gặp cô, người chủ nhiệm lớp tôi trong năm học này . Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô là con người rất hiền lành và rất thương yêu học sinh. Buổi đầu tiên làm quen với lớp ,co giới thiệu tên và môn học mình dạy ,rồi cô đọc danh sách lớp cho chúng tôi làm quen với nhau.từ đầu đến cuois buoir hom đó tôi đều nở nụ cười rạng rở , nụ cười ấy như xóa đi khoảng cách giả cô trò chúng tôi
Cô là giáo viên chủ nhiệm lớp và cũng là người đảm nhận dạy môn văn lớp tôi.Lúc mới nghe cô nói cô là giáo viên dạy văn ,tôi vui lắm vì thật sự toi rất thích học văn và dường như có duyên với môn học đó. Những ngày đầu tiếp xúc với cô ,cô lúc nào cũng luôn vui vẻ tươi cười vì thế chúng tôi chưa bao giờ thấy “ngán” tiết văn của cô.Trong từng tiết học của mình cô luôn lòng ghép những câu chuyện hài hước để tạo cho lớp một không khí thật thoải mái. Mỗi khi nghe cô giảng bài tôi thật sự rất thích, giọng nói của cô rất ngọt ngào , co rất thấn thiện và tâm tình làm tôi không thể rời mắt một giây phút nào từ bài giảng của cô.Vài tuần đầu trôi qua nụ cười thật hiền thật đẹp cũng nở trên môi cô.lớp tôi học khá tốt và ngoan nữa. Có lẽ cô đã đặt hi vọng vào lớp tôi nhiều lắm
Nhưng có câu “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò” và lớp tôi cũng không là ngoại lệ trong cái “thứ ba “ đó .Chỉ sau vài tuần đàu học nghiêm túc lớp tôi bắt đầu có những biểu hiện xấu trong lớp về học tập lẫn nề nếp

CÔ TÔI

  CÔ TÔI


                                    Em vẫn thường nhắc đến mùa thu
                             Mùa thu bông cúc vàng tuổi thơ
                             Bài tập đọc năm nào em còn nhớ
                             Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ
                             Đọc chữ o cô dặn phải tròn môi
                             Chỉ vậy thôi,chao ôi!sao mà khó
                             Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ
                             Rong chơi nên em chẳng thuộc bài
                             Chỉ mỗi chữ o em đọc sai.

                             Năm tháng dài lặng lẽ đến ngày mai
                             Dường như cô già đi thêm tuổi
                             Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy
                             Cô giáo ơi!tóc cô bạc hết rồi!
                             Em hiểu mỗi sợi tóc đổi màu kia
                             Là một lớp,người lớn lên và biết sống
                             Mặt đất như tròn xanh mơ mộng
                             Bông cúc vàng nên tuổi sáng vô tư
                             Lối trường cũ thoáng hương cỏ mật
                                Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất
                                Cả cuộc đời cô dõi bóng theo em
                                                            (sáng tác_Nguyễn Thị Châu)

CA DAO, TỤC NGỮ, DANH NGÔN


CA DAO, TỤC NGỮ,DANH NGÔN

1.Nhà giáo không phải là người nhồi nhét kiến thức mà đó là công việc khơi dậy của người khơi dậy ngọn lửa của tâm hồn
                                                                        (Sưu tầm_Uyliam Balo Dit)

2.Không thể trồng cây ở nơi thiếu ánh sáng cũng không thể nuôi dạy trẻ với chút ít nhiệt tình
                                                                        (Sưu tầm_Can Jung)

3.                                 Ơn thầy soi lối mở đường
                         Cho con vững bước dặm đường tương lai

4.                                 Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
                          Ơn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu

5.                                 Mấy ai là kẻ không thầy
                           Thế gian thường nói đố mày làm nên

6.                                 Mười năm rèn luyện sách đèn
                           Công danh gặp bước,chớ quên ơn thầy

7.                                 Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng tri thức
                              Cảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương
                               

THƯ VIỆN TRƯỜNG EM

THƯ VIỆN TRƯỜNG EM


Em yêu cô giáo thư viện trường em,
“ Ngôi nhà “ nhỏ nhưng chứa đầy tri thức
Với bao la những trang sách tuyệt vời
Đưa em đến những chân trời rộng mở.

Này những cuốn sách với muôn vàn lựa chọn
Lật mở từng trang và khám phá bao điều
Sách cung cấp kiến thức
Sách dạy đạo làm người
Nâng cao trí tuệ, giàu thêm tâm hồn.
Thuở mới vào trường còn chưa hiểu thấu
Thư viện trường có ích biết là bao
Qua bao năm thư viện ngày “ lớn tuổi “
Với nhiều hơn những cuốn sách thân thương
Mỗi cuốn sách là muôn điều thú vị
Chắp cách cho em bao điều hay lẽ phải.

Thầm hi vọng trong thời gian sắp đến
Thư viện trường sẽ phát triển hơn xưa
Để  “ thu hút “ bước chân bao bạn đọc
Cùng đến đây và học hỏi bao điều.
Thầm cảm ơn “ ngôi nhà “ tri thức ấy
Đã cho em niềm vui khi đến trường !

                                                       -  Nguyễn  Thị Cẩm Huyền  -

       

NGƯỜI THẦY CŨ


             Mỗi khi nghĩ lại về mái trường THCS năm xưa tôi đã học. Hồi ức lại những kỉ niệm xưa, những kỉ niệm đáng nhớ  về mái trường, về người thầy, người cô. Trong tôi lại hiện lên những dòng cảm xúc dâng trào không hề diễn tả được.

              Nhớ lại những năm tháng còn là học sinh cuối cấp của trường THCS Tịnh Đông. Năm học lớp 9, có lẽ sẽ không bao giờ tôi quên được bóng dáng của một người thầy đã dìu dắt chúng tôi bước vào cuộc đời, dạy cho chúng ta bao điều hay trong cuộc sống. Thầy Khiêm không phải là giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, thầy là giáo viên đảm nhiệm môn Văn của lớp. Cái lớp 9C- nghịch ngợm, phá phách và vui tính, đáng yêu kì lạ. Gương mặt thầy toát lên vẻ nghiêm nghị và hiền hậu, vui tính. Tính cách thân thiện, hài hòa ở thầy cô luôn làm cho học sinh ai cũng quí mến và có thiện cảm. Lúc còn học lớp dưới, tuy  biết thầy nhưng chưa  từng học thầy nên không biết rõ về thầy.  Khi tôi học lớp 9, gặp thầy được thầy dạy dỗ, tôi mới hiểu được sự tận tâm, tận lực của một người thầy luôn có trách nhiệm với học sinh của mình. Không chỉ dạy riêng về môn văn mà thầy còn dạy cho chúng tôi cách ứng xử trong cuộc sống và cách sống hằng ngày của mỗi người. Mỗi ngày đến trường có tiết học của thầy chúng tôi đều học ở thầy một câu nói , ca dao hay danh ngôn, ngạn ngữ,... của các nhà thơ, văn nổi tiếng.  Mang ý nghĩa  rất lớn trong việc rèn luyện đức tính cần có của một con người tồn tại trong xã hội.
              Rất nhiều những mẫu chuyện hay, vui nhộn thầy kể lại làm cho tiết học thêm phần sinh động và hấp dẫn. Những môn xã hội như môn văn thường làm cho học sinh chán và mệt mỏi, nhưng riêng đối với tôi tiết học của thầy dường như không bao giờ chúng tôi thấy điều đó mà ngược lại còn thấy rất thích học tiết của thầy. Thầy truyền đạt rất dễ hiểu, cặn kẽ, và thuyết phục làm cho học sinh phải đồng tình mà làm theo.. Một người thầy luôn ở phương diện một người cha; dạy những điều hay và khắc phục những thói hư, tật xấu cho con mình: cắn bút, chống tay lên cằm, ngủ quên,... Những thói quen ấy từ khi có thầy dường như không còn nữa. Giọng nói thân quen luôn đi theo và in mãi trong tâm trí tôi với những lời dặn dò, mách bảo với những câu nói đầy ý nghĩa: “ Mỗi ngày đến trường là một ngày vui ‘. Hãy luôn vui vẻ mỗi ngày, cho dù có bất cứ chuyện buồn gì  xảy ra trên đời đi nữa, chúng ta vẫn cười để sống tốt hơn. Những câu nói mang đầy ý nghĩa cố gắng trên con đường học tập, sự nghiệp: “ trên con  đường thành công , không có dấu chân của kẻ lười biếng “,... rất nhiều và rất nhiều,  và nếu kể ra thì không biết bao giờ mới hết được những điều thầy dạy. Từng chút nhỏ trong việc làm hồ sơ thi lớp 10, cũng là thầy ở cạnh giúp cho chúng tôi điền thông tin vào bộ hồ sơ, như người cha dạy cho chúng con từng chút nhỏ trong đời. Không bao giờ thầy muốn thăng chức lên cấp bậc mà phải làm việc nhiều như hiệu phó. Mỗi khi làm hiệu phó ở trường nào đó thì thầy lại chuyển đi nơi khác để dạy, vì thầy chỉ muốn được dạy và truyền đạt kiến thức của mình cho các thế hệ học trò. Trước khi dạy ở trường tôi thì thầy là hiệu phó ở một trường dưới Tịnh Khê và bây giờ thầy lại rời bỏ chức hiệu phó ở trường tôi để đi đến nơi khác làm giáo viên dạy văn bình thường. Một người thầy tuyệt vời, người thầy đáng mến.
             Lời thầy giảng từng câu, từng chữ tôi không bao giờ quên; giọng nói thanh cao mà diệu nhẹ ấm áp. Tiếng thầy như vang mãi trong lòng của mỗi người học sinh chúng tôi. Không chỉ riêng tôi mà tôi biết rằng có rất nhiều thế hệ học trò đi trước và đi sau nữa cũng sẽ có cảm nhận về thầy như thế. Một người thầy mang vẻ đẹp tâm hồn cao quý, như con thuyền vững chắc sẵn sàng đưa đón, dìu dắt chúng tôi sang sông, để chúng tôi có thể vững bước, tự tin để đi trên con đường tương lai phía trước. Ôi! Thầy Khiêm- người thầy thân thương; thầy luôn là người thầy mang dấu ấn sâu đậm mãi trong lòng của chúng em!. “ Đi đi em, đường tương lai phía trước đang đợi chờ các em “. Tiếng thầy như vẫn mãi trong lòng tôi- người học sinh cũ của thầy.


                                                                                       - Lê Thị Thúy KIều -

VÈ 12C7


VÈ LỚP 12C7


Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè làm báo
Nhân ngày nhà giáo
Chúng em xin làm
Bài vè của lớp
Các bạn c7,
Xin hãy lắng nghe
Cùng bài vè nhé
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè lớp học
Chủ nhiệm tụi nhóc
Cô Hạnh kính yêu
Tính hay nói nhiều
Vì đàn em nhỏ
Chịu thương chịu khó
Thao thức đêm ngày
Mong sao các  em
Học hành cố gắng
Để mang chiến thắng
Vẻ vang cho trường
Ngoài cô còn có
Lớp trưởng dễ thương
Là chị Thảo Trương
Thông minh không kém
Làm nhiều viec lớn
Giúp ich cho trường
Giúp ích cho trường
Tính hay bất thường
Lớp phó Tấn Vũ
Khuôn mặt ủ rũ
Mà vẫn đẹp trai
Nhưng không viết bài
Vì hay nới chuyện
Tính hay làm duyên
Chị Tình văn thể
Lúc nào cũng để
Máy ảnh trước mình
Chụp hình tự sướng
Khuôn mặt đáng thương
Lớp phó lao động
Là bác Ngọc vinh
Nói chuyện linh tinh
Nhưng rất thật thà
Vì công viêc lớp
Đứng đầu tổ 1
Là cô Cẩm Huyền
Thường xuyên làm phiên
Công việc người khác
Tính hay nhút nhát
Siêu mẫu Hồng Giang
Tính cách hơi ngang
Là chú Ngọc Thành
Hay nói lanh chanh
Ái Việt cô ấy
Ngồi học loai hoay
Quốc Vương siêu quẹo
Tính hay chọc ghẹo
Là chú Vỹ Cao
Nói chuyện tào lao
Thúy Kiều bé nhỏ
Nói này nói nọ
Lệ Hằng cùng thôn
Tính cách ôn tồn
Cô Vi triều mến
Thân hình ngọn nến
Là thím Thu Dung
Kế tiếp tổ hai
Mai Nhung là đó
Tính cách siêng năng
Đẻ lo việc học
Thường xuyên chăm học
Nên đạt giải cao
Hay nói ồn ào
Anh Hùng cú cọ
Chịu thương chịu khó
Bé đen Minh Kiều
Tính hay làm liều
Văn Viễn mảnh mai
Khuôn mặt dã nai
Bác Hưng trưng diện
Ai nói tùy tiện
Thành Trình xinh tươi
Miệng cười cả ngày
Nguyễn Tâm vui tính
Làm việc chân chính
Bác Phong tổ hai
Kế tiếp tổ ba
Là dượng Tâm Từ
Hay nằm ngủ khì
Và bấm điện thoại
Cái miệng choa choa
Là anh Thịnh vịt
Dánh người thanh lịch
Thu thuyền ít nói
Hay thích soi mói
Cô Diệu dễ thương
Tự xưng Thủ tướng
Thím Châu nhà mình
Đầu óc linh tinh
Nhất Thiên đen tối
Lúc nào cũng chối
Phạm Thảo kiêu sa
Thường bị cô la
Định Văn là nhất
Tính tình bất cẩn
Chỉ có Hồng Như
Tiếp theo tổ bốn
Là bạn Luận béo
Làm việc khéo léo
Và rất siêng năng
Sở thích ngồi ăn
Luận là vô đối
Ăn mặc lôi thôi
Mỹ Quyên một tạ
Vui tính, hay la
Trần Tâm là đó
Miệng hay nhăn nhó
Chỉ có Ngọc Hương
Lời nói khó lường
Minh huy hàng xóm
Ngồi học lom khom
Ngọc trâm tốt bụng
Hay nói chuyện chung
Sơn Lâm chúa tể
Thường hay vỗ về
Là Đồng nguyên chất
Mặt hài ngây ngất
Là chị Thi Liên
Lớp tôi vậy đó
Xin kể bạn nghe
Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè của lớp
Chúng tôi chỉ có
Một bài thơ vè
Bố mươi bạn bè
Cùng nhau kính chúc
Mọi người hạnh phúc
Đặt biệt thầy cô
Nào hãy cùng hô
Nhân ngày nhà giáo
Cùng nhau làm báo
Dân tặng thầy cô
Để nhớ những ngày
Công lao dạy dỗ
Quyết tâm cùng đỗ
Đại học tương lai
Mai này sánh vai
Bạn bè quốc tế.
Người đánh
Tấn Vũ